Kịch Giáng Sinh "Không Chỗ Cho Ngài" - thu dinh

Không Chỗ Cho Ngài
Bối cảnh : Tại gia đình một thanh niên trong đêm Giáng Sinh.
Nhân vật : Ba Thanh niên :
• Đức : tính tình xề xòa, cởi mở không định hướng.
• Thảo : sốt sắng, năng nổ.
• Trung : ngang tàng, không yêu mến Giê-xu
Dựng kịch : 1 màn, 2 cảnh.
Cảnh 1 : Khung cảnh bình thường hiện đại
Cảnh 2 : Khung cảnh cổ xưa ( Thời Chúa Giê-xu Giáng sinh ).


Cảnh một
Màn kéo lên trong một ca khúc Giáng Sinh, Đức từ ngồi đi vào
ĐỨC : Nhà cửa lôi thôi quá, chẳng ai chịu dọn dẹp. Đêm Giáng sinh ai cũng lo chạy ngồi đường, thiệt là bực mình (nhìn đồng hồ). Không biết mấy giờ thằng Trung nó tới đây (vội vàng dọn dẹp). Cộc…..cộc….cộc…..
ĐỨC : Ai đó ?
THẢO : Thảo nè !
ĐỨC : Chào ! Sao, tối nay thanh niên có gì vui không ?
THẢO : Sao không, giờ này chưa chuẩn bị đi nhà thờ hả ? Thanh niên năm nay hát sớm lắm đó.
ĐỨC : Thảo đi trước đi, Đức hẹn với thằng Trung đi sau.
THẢO : Cái gì? Đêm nay mà còn đi chơi với Trung ? Đức có biết thanh niên năm nay bao nhiêu thứ phải làm không? Nào là lo chương trình, tập hát… Thảo không hiểu sao Đức chẳng quan tâm gì cả.
ĐỨC : (bực mình) Nhưng lỡ hẹn với Trung rồi.
THẢO : Trung, Trung ! Thảo thấy Trung quậy quá. Thảo khuyên nó hồi. Hồi nhỏ giờ mình chơi với nhau lẽ ra Đức khuyên nó đi nhóm mới phải. Ban hát luôn thiếu người, nhất là giọng tư, còn thăm viếng thì thiếu người có xe. Thằng Trung thì suốt ngày thấy nó phóng xe ngồi đường.
ĐỨC : Thôi đi trước đi ! Đức biết Đức phải làm gì mà !
THẢO : Nhớ nghe ! Đi đúng giờ đó. (đi ra) Nếu rảnh photo giùm bài hát.
ĐỨC : (nhìn theo) Thiệt là nhỏ này, cứ như chị hai, được cái tính tình tốt. (Trung đi vào)
TRUNG: Hi, tối nay chắc vui hơn năm ngối. Tụi nó đi chơi tồn là USD không hà. Tao mới đổi đôi giày mới nè, được không?
ĐỨC : Thôi đi. Thảo mới ghé lên lớp kìa. Mà cũng đúng, mình là thanh niên Cơ Đốc, ngày Giáng Sinh phải làm gì cho Hội Thánh chứ ! Năm ngối tao đã không đi nhà thờ rồi.
TRUNG : Í, tao đâu có rủ mày đi nhà thờ. Như tao, Giáng Sinh cũng đi vậy, nhưng sau lễ là quyền của mình chứ. Cứ lẩn quẩn trong thanh niên có ngày thành con gái mất.
ĐỨC : Nhưng phải đến đúng giờ. Năm nay thanh niên hát sớm.
TRUNG : Tùy thôi. Đi đâu thì đi, lát nữa tao ghé là trả lời chắc ăn nha. (Trung đi ra, Đức tần ngần nhìn theo)
ĐỨC : Thiệt là khó xử, hay là đi nhà thờ xong đi với tụi nó cũng được. Thôi kệ, đứa nào tới trước thì đi trước.
(Đức ngồi lẩm nhẩm) Giáng Sinh : ngày vui vẻ hay một ngày rắc rối, bận rộn. Một sự lặp đi lặp lại phước hạnh ư ? Ở đâu ? “ Đêm nay đây……thế nhân…… Cha yêu thương…….thương mến” (Đèn tắt)

Cảnh hai
Cộc…cộc…cộc… (đèn sáng, Đức ra mở cửa)
ĐỨC : À, Thảo hả ? (gãi đầu)
THẢO : Chưa thay đồ nữa, lẹ lên trễ rồi.
(Trung chạy vào) THẢO : Có Trung đây mình đi luôn nha.
TRUNG : Thảo lúc nào cũng đi nhà thờ, đi thì đi, sau đó là chuyện của tui.
THẢO : Nhưng sau lễ thanh niên có đóng kịch hay lắm.
ĐỨC : Thôi đi, đứng đó coi chừng hai người cãi nhau. Cộc….cộc…cộc…..
ĐỨC : Ê, Trung, mở cửa coi có ai vậy !
TRUNG : Xin lỗi, anh cần gặp ai ?
KHÁCH: Tôi là Giô-sép, làm nghề thợ mộc, ở Na-xa-rét về đây đăng bộ dân số. Vợ tôi là Ma-ri sắp sanh. Đêm nay tất cả khách sạn đều đóng cửa, xin anh làm ơn cho chúng tôi ngủ trọ đêm nay.
TRUNG : (ngạc nhiên) Nhưng đây không phải là khách sạn. Anh tìm chỗ khác đi.
KHÁCH : Anh làm ơn giúp giùm tôi.
THẢO : (đi ra) Xin lỗi anh chị. Hôm nay là Giáng Sinh. Tụi em bận phải đi nhà thờ, không có ai ở nhà cả, phiền anh chị hỏi chỗ khác giùm. Gần đây có vài khách sạn nhỏ, có lẽ còn phòng đó.
KHÁCH : Nhưng mà…..
THẢO : Xong rồi. Họ sẽ đi đến chỗ khác thôi, tụi mình đi đi.
ĐỨC : Hai người đi trước đi, tui thay đồ đã. ( Thảo, Trung đi ra) Cộc…cộc….
ĐỨC : Gì nữa đây. Xin ngủ trọ chắc. ( uể oải đi ra)
ĐỨC : Ba ông là ai ?
KHÁCH : (Tiếng vọng) Chúng tôi đã thấy một ngôi sao báo tin Đấng Cứu Thế Giáng Sinh tại Bết-lê-hem và đã dừng lại gần đây.
ĐỨC : Đấng Cứu Thế nào ? (Này Ta báo cho các ngươi một Tin lành )
ĐỨC : Đấng Cứu Thế ! Tôi đã từ chối Ngài. Vì ai ? Thảo, Trung hay tôi mà Ngài phải Giáng Sinh trong chuồng chiên ?
(Quỳ gối ăn năn) “Đêm nay đây…………..thương mến” (Đèn tắt rồi mở)
ĐỨC: (Ngồi bật dậy, thì ra là một giấc mơ ).
Có tiếng hát : “ Phước cho nhân loại”………..
ĐỨC : (Ngước mắt lên) Xin Chúa hãy Giáng Sinh vào lòng con đêm nay

 

thu dinh ST